Trống vang lên báo hiệu giờ chơi đến Mặt tươi xinh hớn hở ùa ra sân Nhóm tụm năm, tụm bảy nói xa gần Ríu rít nghịch đùa, vui như là ngày hội Ở xa kia có ai đang bối rối Chắc tỏ tình tuổi mới lớn dễ thương Góc gần đây có đôi bạn giận hờn Ngồi tâm sự lệ nhẹ nhàng chan chứa Thích đùa chơi, vui bên nhau hơn nữa Mà trống trường chẳng chịu kéo thời gian Thôi thế nhé, đã học phải đàng hoàng Chơi có học, thành tài xây đất nước |
Tuổi cắp sách đến trường là tuổi xanh Với mơ mộng cùng hành trang ngày mới Đón gió xuân trẻ đời thêm vời vợi Bước đến trường hớn hở chuyện trò vui Khoát vai nhau gặp ánh mặt nụ cười Hồn nhiên thế lòng chợt thèm quay lại Dưới mái trường chở che đời muôn lối Sẽ thấy mình không lạc lõng mù khơi Tuổi hồn nhiên đùa theo nắng lả lơi Không lo nghĩ cái sự đời phức tạp Chỉ có học và chơi, đời không chấp Luôn có thầy cô, bè bạn sum vầy Cây bút mực, giấy trắng, cặp trên vai Theo ta suốt một quãng đời non trẻ Để lớn lên càng thấy mình nhỏ bé Tuổi xanh ơi, trong giấc ngủ hiện về |
Nơi góc nhỏ ngày xưa còn nguyên đó Vẫn cây bàn, ghế đá, thảm có xanh Nơi chúng mình thường hay ngồi trò chuyện In vào lòng kí ức đẹp như tranh Góc nhỏ ấy có ai từng ngồi khóc Bị thầy la vì điểm thấp đáng thương Từ góc ấy mỗi người đi mỗi hướng Để lá bàng buồn rụng nhớ chiều vương Nay đã lớn nhưng lòng còn thơ trẻ Nhớ tháng ngày vui vẻ tuổi thần tiên Xưa chẳng biết để lớn rồi luyến tiếc Tiếc góc xưa cho ta mãi đi tìm |
Em là hạt cát trong biển đời sâu thẳm Tri thức kia là cả một đại dương Rất nhiều ngã, chẳng thể chọn một con đường Thầy chỉ lối, mở ra nhiều cánh cửa Em là tia nắng trong ban mai chan chứa Rọi vào đâu để thấy có ích hơn? Thầy nâng đỡ cho cánh chim đang lớn Chăm sóc thêm cho hoa nở khắp vườn Ngày đến trường em chờ nghe giọng nói Những nét hoa và dáng bước ung dung Màu nắng kia lẫn quyện vào màu ngói Mái trường xưa – bao kỉ niệm đà từng … Sự nghiệp trồng người – chuyện thầy luôn trăn trở Em giờ đây nguyện tiếp sức cùng thầy Hạt mầm sẽ nở thành cây Màu xanh rồi sẽ lấp đầy hành tinh Công lao dù có vô hình Thầy cô tâm huyết lặng thinh vì người |
Nếu một ngày bạn cảm thấy muốn khóc, hãy gọi cho tôi...
Tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười, nhưng tôi hứa sẽ khóc cùng bạn. Nếu một ngày bạn muốn chạy trốn tất cả, hãy gọi cho tôi... Tôi sẽ không yêu cầu bạn dừng lại, nhưng tôi sẽ chạy cùng với bạn. Và nếu một ngày bạn không muốn nghe ai nói nữa, hãy gọi cho tôi nhé... Tôi sẽ đến bên bạn và chỉ im lặng. Nếu một ngày bạn gọi đến tôi mà không thấy tôi hồi âm, hãy đến bên tôi... Vì lúc đó tôi mới là người cần bạn........!!! |
Mơ gì em một thời đã qua
Một thời ước mơ thành cổ tích Một thời điểm năm là nước mắt Giọt tím buồn rơi trên cánh hoa xinh Em ngồi đây, nghĩ về bạn, về mình Cửa sổ mở tung, phượng xoè năm cánh đỏ Mực nhoè bẩn lần cuối cùng trên vở Giữa sân trường một tiếng trống vương rơi Biết bao giờ em trở lại, thày ơi Ai sẽ thay em trên ghế vẫn ngồi Ai sẽ ngắt trộm hoa trong vườn thắm Gai hồng tươi, tay ngượng giấu sau lưng? Ai sẽ bước vui trong nắng tưng bừng Vừa hết tiết đã vội quên lời thày mắng? Và ai sẽ khóc đắng cay... Hành lang vắng Gió xôn xao, lời an ủi ngọt ngào? Bài ca chia tay ai viết tự khi nào? Ai đã hát và ai còn sẽ hát? Khuông nhạc đổi thay nốt nhạc không hề khác Nét chấm dôi cuối cùng... ngân mãi đến xa xôi |
Đứng xa ra nhìn mình nhé
Để không quá rõ nếp nhăn Ánh nhìn hãy còn rất trẻ Như chưa in dấu nhọc nhằn Cầm tay thì đừng lo lắng Nếu thấy chẳng mềm như xưa Vẫn đây nỗi niềm đằm thắm Vết chai in mực khó mờ Đừng hỏi vì sao mái tóc Không buộc gọn như thuở nào (Buộc vào thì còn một dúm!) Buông xòa bên má xôn xao Đừng kể với mình ngày ấy Có người đứng đợi đường quen Chẳng nói thì mình cũng biết Đã từng nhớ một cái tên! Một lần gặp nhau trên phố Mặc cho dòng người cứ đi Nhìn bạn mình qua nỗi nhớ Hình như không đổi thay gì! |
Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại? Đường đến tôi là con đường xa ngái Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện Đường "bạn hữu" ở đâu, nào ai biết! Nắm tay vào vẽ một nét bình yên Ở nơi xa, khi băng giá triền miên Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp Giữ trên môi trong trẻo một nét cười Để mai này, lỡ bạn gặp tôi Sẽ nhận ngay ra nụ cười thơ thuở ấy Sẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháy Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi! |
Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn |